Chủ Nhật, 17 tháng 7, 2011

ỦA, SAO KỲ VẬY TA?

Việt nam là nước thứ hai ký vào công ước Liên Hiệp Quốc về quyền trẻ em.Rất đáng tự hào!

Việt nam có một Ủy ban của Quốc hội chuyên giám sát việc thi hành các điều khoản pháp quy về bảo vệ quyền trẻ em.Rất đáng hãnh diện!

Việt nam, trước đây, có một Bộ, chuyên thực thi các quy định về quyền trẻ em.Rất đáng hoan nghênh!

Việt nam, từ trung ương xuống địa phương, có các tổ chức,các hội, đoàn, tóm lại là cả một hệ thống chính trị sẵn sàng nhảy vào bảo vệ trẻ em khi chúng nó bị xâm hại.Rất đáng khâm phục!

Vậy mà:

Có một công nghệ “chăn dắt” trẻ đi ăn xin, lê la bao phố phường hàng quán, nếu không xin đủ sẽ bị đánh đập dã man, bị nhịn đói mà địa phương không hề hay.

Có một đứa trẻ bị hành hạ suốt mười mấy năm trời, mà không một tổ chức nào biết,cho đến khi một bà buôn heo biết, ra tay giúp đỡ.

Có một trường Mẫu giáo Thiên Thơ có cách dỗ trẻ độc đáo bằng băng keo dán miệng dẫn đến đứa trẻ chết ngạt, mà trách nhiệm Sở đổ cho Bộ, Bộ đẩy cho Sở.

Có những đứa trẻ Tiểu học hàng ngày gò lưng cõng gần 5 ký sách vở đến trường, mà mới đây Bộ Giáo dục mới tiến hành cân cái cặp, để Bộ biết những điều mà ai cũng biết, trừ Bộ.

Có những đứa trẻ tiểu học,thà bí đái để bị sỏi thận,còn hơn bước vào nhà vệ sinh quá ể của nhà trường,mà các trường đó năm nào cũng được kiểm tra chấm điểm,có khi được là trường điểm.

Có cán bộ chi cục thuế mẫn cán, đánh thuế cả vào tiền ăn của các cháu mẫu giáo tới 7.4%, và thành thật cho rằng điều đó đúng với quy định của Tổng cục Thuế.

Sao kỳ vậy ta!Huy tôi đem chuyện đó hỏi Bác Ba Phi, bác ấy cười khà khà, biểu tôi đi hỏi bác Ba Phi gái.

Mà Bác Ba Phi gái đang bận đi nhận mấy đứa trẻ ăn xin đem về nuôi.

Nên đến giờ này, Huy tôi vẫn chưa biết.

Nên giờ này, Huy tôi vẫn còn hỏi: “Ủa,sao kỳ vậy ta?”

(Bài này viết đã lâu,nhân dịp kỷ niệm 1 ngày ngày thành lập blog nên tương lên cho xôm)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét